Bác đi rồi sao Bác Giáp ơi !
Kiều Như A9K56
Cháu ở trong đây nghe tin Bác mất
Ôi! Cuộc sống như chìm vào im lặng
Trái đất ngừng quay thay lời đưa tiễn Bác
Mặt trời chết lặng trong giây phút chia ly
Cả thế gian như chìm trong sắc trắng
Núi sông, cây cỏ như hóa đau thương
Tạm biệt núi sông Bác gửi hồn vào đất
Để lại cho ta một góc khuất tâm hồn
Đau đớn, lặng câm, âm thầm, nghẹt thở
Trước tin Bác trở về với cha ông
Chỉ vì vòng tròn của tạo hóa
Xuân tàn - hoa rụng - định lí muôn đời
Vẫn biết kết thúc là chia li.
Nhưng sao cháu vẫn không tin vào sự thật
Sự thật phũ phàng hay cháu quá đau thương
Cháu vẫn tin một ngày Bác bất tử!
Không Bác ơi!
Bác ra đi nhưng hồn Bác ở lại.
Dang rộng cánh tay, ôm trọn dân mình
Ấm áp tình người bao dung độ lượng
Ánh hào quang - niềm tự hào dân tộc!
Cháu thấy hình Bác sáng soi tựa nhật nguyệt
Cao đẹp, thủy chung, trọn vẹn nghĩa tình
Xin gửi tới Bác ngàn bông sen tươi thắm
Và hàng triệu trái tim kính trọng tôn thờ
Dáng núi, bóng tre - linh hồn dân tộc!
Hơn một thế kỉ dài sao mà ngắn
Dài với đau thương - ngắn với nụ cười.
Tuổi đôi mươi sáng tươi tình Đảng
Son sắc, trung kiên, táo bạo, phi thường
Theo gót người Thầy nghĩ trăm đường đuổi Pháp
Nếm mật, nằm gai đánh Mĩ tơi bời
Thấm thoát trôi qua tóc đã pha sương
Và giờ đây !
Bác nằm giường sao chẳng nói chẳng cười?
Chắc Bác nghĩ về một miền trời đổi mới
Và đắm mình trong hòa bình im lặng
Không tiếng thét, tiếng súng, tiếng bom
Không còn ngôi nhà ào ào lửa đốt
Trong giấc ngủ ngàn thu Bác Hồ đang đợi
Cảnh đoàn viên sum họp bấy lâu nay
Ở nơi đó hai Người đang yên nghỉ
Sau bao năm vất vả bôn ba!
Mong Bác ra đi thanh thản, bình yên
Cúi đầu tôn kính trước mặt trời vĩnh cửu
Hơn một thế kỉ vất vả gầy hao
Bác Giáp ơi con người đầy tôn kính
Tạm biệt Bác núi sông con người!