BÀI PHÁT BIỂU TRI ÂN KHỐI DỰ BỊ ĐẠI HỌC KHÓA 11 NĂM HỌC 2013-2014
Kính thưa NGƯT Đinh Thị Kim Phương Bí thư đảng ủy, Hiệu trưởng nhà trường. Kính thưa Quí vị đại biểu , thưa các thầy cô giáo và các bạn học sinh thân mến!
Hôm nay em rất vui mừng, vinh dự và tự hào được thay mặt cho gần 700 bạn học sinh khối DBĐH khóa 11 lên phát biểu cảm nghĩ trong ngày tri ân trọng đại này.
Kính thưa các thầy cô giáo và các bạn! Tiếng ve đã bắt đầu ngân nga trong những vòm lá xanh rì rào, phượng hồng cũng đã nở đỏ rực cả một góc trời và những đóa bằng lăng cũng đang khoe sắc tím nơi hàng ghế đá góc sân trường khoảng lặng.
Vậy là một mùa hè đã đến thật rồi! Mùa hè mang đến cho chúng con - những cô cậu học trò thật nhiều cảm xúc khó tả. Hè về cũng là lúc chúng con nhận ra những học sinh DBĐH khóa 11 phải nói lời chia tay mái ấm Vùng Cao thân yêu này.
Vậy là đã 12 mùa phượng vĩ trôi qua, 12 mùa phượng vĩ nở rồi tàn, và thật đặc biệt với chúng con được trải qua mùa phượng vĩ thứ 13 đầy kỉ niệm, mùa phượng đưa chúng con về một miền kí ức sẽ không phai nhòa trong tâm trí chúng con. Thầy cô kính yêu! Cũng vào những ngày hạ tháng 5 của 1 năm về trước chúng con còn tiếc nuối, bịn rịn vì chúng con phải xa rời vòng tay yêu thương chăm sóc cuả thầy cô, xa gia đình Nội trú thân yêu, lúc đó chúng con đều mong thời gian quay trở lại để chúng con thêm trân trọng những tình cảm gia đình và hoàn thành những công việc mà chúng con đã vô tình bỏ qua nơi mái trường thân yêu ấy. Và thật đặc biệt chúng con đã được hoàn thiện ước mong nhỏ nhoi ấy nơi mái trường Vùng Cao Việt Bắc thân yêu này. Thầy cô đã đến với chúng con, đón chúng con vào lòng, dang rộng vòng tay ấm áp nghĩa tình, thầy cô đã cho chúng con sống lại những ngày tháng nơi gia đình Nội trú thân thương mà chúng con hằng ao ước.
Chính thầy cô đã dạy cho chúng con cách sống,yêu thương và chia sẻ.Chúng con càng thêm gắn bó và trân trọng những ngày tháng nơi mái ấm Vùng cao này hơn nữa. Ngày mai thôi chúng con sẽ tạm biệt thầy cô,tạm biệt hàng ghế đá và lớp học thân thương để đặt chân tới những miền đất xa xôi, mới lạ nhưng cũng đầy thách thức.Ở nơi phương xa ấy chúng con sao quên được hình ảnh của người mẹ hiền vùng cao ĐINH THỊ KIM PHƯƠNG - Người luôn chăm sóc và quan tâm đến chúng con mong sao cho chúng con nên người, cho chúng con cuộc sống đầy đủ và ấm áp, yêu thương. Chúng con sẽ không bao giờ quên giọng nói ấm áp nhưng cũng đầy tâm sự của cô và mỗi buổi sáng thứ hai chào cờ, có lúc như dạy dỗ khuyên nhủ chúng con, có lúc như xót xa khi đứa con của mình mắc lỗi, và cũng giọng nói ấy có lúc như thật tự hào, thật vui vẻ khi chúng con đạt được thành tích cao trong học tập.
Thầy cô không chỉ truyền cho chúng con ngọn lửa tri thức mà còn dạy cho chúng con lễ giáo làm người. Con nhận ra đức hi sinh cao cả của đấng sinh thành trong những bài ca dao, trong bài văn cô giảng chúng con thấy lòng thương người, chúng con biết quan tâm yêu thương và chia sẻ, chúng con biết nâng đỡ bạn khi bạn vấp ngã qua những giờ thể dục đẫm mồ hôi và còn nhiều, nhiều lắm cách đối nhân xử thế qua bài thơ thầy đọc, lời giảng thầy trao. Thầy cô ơi biển tri thức mênh mông bao la ấy làm sao chúng con có thể vùng vẫy giữa đại dương mà không có bàn tay nâng bước của thầy cô.
Xin thầy cô hãy cho chúng con được bày tỏ lòng tri ân sâu sắc nhất vì tất cả những gì thầy cô đã làm cho chúng con. Chúng con xin cảm ơn thầy cô chủ nhiệm đã luôn dõi theo tường bước của chúng con, mỗi bước con đi con luôn vững tin vì khi trượt ngã sẽ có một bàn tay thiên thần nâng con dậy. Thầy cô đã lo cho chúng con từng bữa ăn giấc ngủ mong sao chúng có đủ sức khỏe để học tập tốt xây dựng quê hương đất nước giàu đẹp.
Thầy cô ơi! “Nhất quỉ nhì ma thứ ba học trò”. Thật vậy tuổi học trò hồn nhiên trong sáng, chúng con thật vô tư nhưng chúng con bỗng nhận ra sự vô tư quá ấy lại trở thành vô tâm. Đã có nhiều lúc chúng con gây nên bao lỗi lầm dại dột làm thầy cô phải buồn lòng chúng con đã vô tình làm tổn thương thầy cô. Thầy cô luôn mong sao chúng con thành người, luôn đặt niềm tin vào chúng con vậy àm chúng con vô tâm quá không nhận ra điều ấy cứ vô tư như lứa tuổi 19 đôi mươi của chúng con vậy.
Chỉ còn vài giờ nữa thôi chúng con sẽ chia xa mái ấm Vùng Cao này, những giờ phút cuối cùng ở nơi đây thầy cô hãy cho phép những đứa con dại dột vô tâm nói lời xin lỗi, mong thầy cô tha thứ cho những lỗi lầm của chúng con.
Các bạn thân yêu của tôi! Chia tay nhé rồi ngày mai ta gặp lại, nơi phương xa ấy hãy nhớ đến nhau, nhơ về mái ấm Vùng Cao nơi có những người cha, người mẹ hiền từ và nhân ái. 13 ơi! Sao mà thân thương quá đỗi, những gương mặt tự bao giờ đã trở nên quen thuộc. Sao bỗng nhớ quá nụ cười thơ ngây cuả ai đó nơi sân trường ngợp nắng. Quên sao được giọt nước mắt trên má banj bè mỗi lúc đùa vui giận hờn vô cớ. Và cũng sẽ chẳng bao giờ phai mờ trong kí ức về những tháng ngày cùng chia sẻ với nhau nững niềm vui nỗi buồn. Không biết tự bao giờ chúng ta đã trở nên gắn bó thân thiết, mái ấm Vùng Cao đã trở thành ngôi nhà chung của chúng ta. Các bạn ạ! Trên con đường không phải lúc nào cũng toàn hoa hồng và thảm nhung mà đường đời ta đi còn nhiều chông gai và khó khăn trước mắt, Vài tháng nữa thôi bạn và tôi sẽ bước chân vào cánh cống Đại học đó mới thực sự là cái đích mà ta cần đến. Cho dù như thế nào hãy luôn vững tin, vượt qua mọi khó khăn gian khổ để vươn tới tương lai tươi sáng. Hãy luôn tự hào mình là người con của mái âm Vùng Cao thân yêu, hãy học tập và rèn luyện sao cho xứng đáng là học sinh trường Phổ thông Vùng Cao Việt Bắc các bạn nhé.
“Nếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại”, hãy ước muốn cho phượng kia đừng vội cháy , tiếng ve kia đừng vội ngân nga da diết để tất cả mãi không xa dời luôn gắn bó và hiện hữu trong tâm trí chúng con. Giờ phút chia tay đã đến, chúng con sao nói không nên lời, nghẹn ngào và cay cay nơi khóe mắt. Chúng con chỉ biết nói lời tri ân sâu săc nhất, chúng con kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe, luôn là người lái đò vững tay chèo của mái ấm Vùng Cao đưa bao thế hệ học trò qua sông cập bến bờ mơ ước.
Bạn bè ơi mai xa rồi sẽ nhớ nhau nhiều lắm, chỉ vài giờ ngắn ngủi nữa thôi tôi và bạn sẽ mỗi người một phương hãy cùng chúc cho những ước mơ của chúng ta bay cao, bay xa, luôn mạnh khỏe và thành công bạn nhé. Chúng ta cùng hẹn gặp nhau nơi Vùng Cao thân yêu một ngày gần nhất.
Tạm biệt thày cô, tạm biệt Vùng Cao thân yêu chúng con đi tới những miền đất mới, nơi ấy đầy khó khăn và chông gai không có sự dìu dắt của thầy cô chúng con phải tự mình vươn lên nhưng con tin rằng thầy cô sẽ mãi dõi theo chúng con. Phượng vĩ ơi! Hàng ghế đã và lớp học thân thương ơi ở lại cùng Vùng Cao yêu dấu nhé! Thay lời kết cho phép chúng con gửi gắm cảm xúc và nỗi lòng của mình qua ca từ của bài hát “Người thầy”… “ Dẫu đếm hết sao trời đêm nay, dẫu đếm hết lá mùa thu bay, nhưng làm sao, làm sao em đếm hết công ơn người thầy.
Cuối cùng em xin kính chúc và gủi tới thầy cô lời tri ân sâu thẳm từ trái tim mình. Kính chúc thầy cô luôn mạnh khỏe và công tác tốt. Chúc các bạn học sinh khối DBĐH luôn thành công trên con đường tương lai.
Em xin trân trọng cảm ơn.