CẢM NGHĨ NGÀY GẶP MẶT
“Thân tặng bạn bè, thầy cô giáo và các em học sinh thân yêu trường cấp II - III Vùng cao khu tự trị Việt Bắc - Bắc Thái 1966 -2010"
Tôi vẫn nhớ về khu rừng Tràng Xá,
Nơi tôi đầu tiên cảm nhận núi rừng.
Nơi cái rét lạnh lùng vùng núi đá,
Thấm nỗi nhớ nhà, cô giáo rưng rưng…
Tôi cũng nhớ những đêm nai khắc khoải
Tác hoài trên rừng, tôi thức thâu đêm.
Không ngủ được, chong đèn tôi đọc sách
Cho đến bình minh, nắng rọi bên thềm.
Nhưng tôi yêu những đôi mắt trẻ thơ,
Trong vắt dịu dàng như làn suối mát.
Những câu nói còn nhầm âm sai lỗi
Như tiếng chim rừng ríu rít quanh tôi.
Nhớ những bữa cơm độn ngô răng ngựa
Những buổi đi rừng vác nứa kiếm măng.
Thầy, cô và trò cùng nhau cố gắng,
Cho thung sâu vang tiếng học an lành
Những bỡ ngỡ ban đầu xa xôi ấy,
Tôi đã quen dần nhờ có các em.
Ai vác nước giúp cô qua dốc thẳm,
Ai xách giùm cô xô nước lên đồi?
Tôi còn có bạn bè và đồng nghiệp.
Dù có khác nhau ngôn ngữ, tính tình.
Khác dân tộc, nhưng có cùng mục đích,
Vì một mái trường, vì các học sinh.
Thấm thoắt đã hơn bốn mươi năm lẻ,
Tôi đã là một bà giáo nghỉ hưu.
Tôi vẫn thấy lòng bồi hồi thương nhớ,
Những tháng năm nơi đầu suối cuối rừng.
Cảm ơn trò những học trò dân tộc,
Chất phác, thật thà, yêu mến thầy cô.
Vẫn nhớ ơn người trồng cây bên núi,
Suối chảy ra sông vẫn nhớ bến bờ.
Cảm ơn rúi rừng và người Tràng Xá,
Nơi đã chở che cho một mái trường.
Nơi thầy cô và học trò yêu mến,
Được về thăm như về lại quê hương.