NGƯỜI THẦY
"Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa, từng ngày mặc thời gian vô tình trôi mãi mãi...."
Mỗi buổi sáng con tỉnh bừng trong tiếng kẻng
Đón niềm vui một ngày mới bắt đầu
Và... vẫn đó bóng người thầy thân thuộc
Sớm hôm đi trong ma nắng dãi dầu
Khi bóng tối bao trùm lên tất cả
Đêm về khuya gió lạnh, lá vàng rơi
Thầy vẫn đi canh giấc ngủ thầy ơi!
Mái đầu bạc vì dòng đời vẫn chảy.
Nhng chúng em đâu có hiểu thầy ơi
Vẫn ngỗ ngợc làm thầy cô lo lắng
Em nhận ra đằng sau lời trách mắng
Là tình thương vô bến vô bờ ! ! !...
Em ghi lại đôi dòng kỷ niệm
Thương lắm bóng thầy vất vả sớm khuya…
Dòng thời gian vẫn chảy như dòng sông
Kỉ niệm đọng vào tận sâu tâm khảm.