"NHÂN" VÀ "NHẪN" ĐỂ NGƯỜI THÀNH HUYỀN THOẠI
NGND Nguyễn Văn Đào
Đã biết trước Đại tướng trên trăm tuổi
Luật luân hồi - Đại tướng sẽ đi xa
Nhưng nghe tin Người mất – Lệ vẫn nhòa
Ôi đau xót! Tổ quốc ơi!
Mất rồi! Người con vĩ đại!
Tôi lặng lẽ mở trang tin trên mạng
Thấy muôn vàn tin Đại tướng đi xa
Từ sáu chín (1969) Bác Hồ tìm về Các Mác
Đến hôm nay Đại tướng tìm về với Bác
Ai cũng biết Bác Hồ là người thầy vĩ đại
Học trò Văn có một không hai
Thế giới vĩnh hằng có hai vị thiên tài
Nơi cực lạc thầy - trò đàm đạo
Chắc “Trò Văn” gặp thầy báo cáo
Trọn cuộc đời vì nước vì dân
Gần chín mươi năm xa cha đi làm cách mạng
Vẫn giữ gìn chữ “Nhân” cha khai sáng
“Ong tuy độc không đốt cùng đàn
Hổ tuy ác không ăn đồng loại”
Triết lý ấy cao siêu do cha Người dạy
Để Đại tướng Văn ứng xử suốt đời
Khi làm Tướng học thêm chữ “Nhẫn”
Nhẫn để yên dân, Nhẫn nhìn kẻ ác
Nhẫn để cho ai thôi khoác lác
Nhẫn để kẻ thù tan tác cõi lòng
Nhẫn để Võ – Văn sáng rực vừng đông
Đốt cháy hết bóng đen hèn hạ
Đã biết cả ! Toàn dân biết cả!
“Đức, Độ, Anh, Uy, Trí, Dũng, Tài”
Nhân và Nhẫn để Người thành huyền thoại!
Với sử sách Người là bất tử
Với thời gian ...
Người chuyển dịch dòng chảy thiên tài !