Thầy Cô kính quý!
Con là Lương Thanh Duy, học sinh K42 - A4. Hôm nay online, tìm trong google ký ức Vùng Cao con mới biết Trường mình giờ thật hiện đại và phát triển. Con vui mừng và tự hào lắm. Bây giờ dẫu chưa được như mong mỏi của Thầy Cô, nhưng bước đầu con cũng đã trưởng thành, đang là một giảng viên của Trường Sĩ quan Lục quân 1. Ở đây cũng có mấy anh em cùng ở Vùng Cao, chúng con rất đoàn kết và lúc nào cũng nhớ các Thầy Cô, nhớ các chú bảo vệ, nhớ Trường mình lắm.
Sắp đến ngày nhà giáo Việt rồi, con xin gửi tới các Thầy Cô một bài thơ mà con vừa cảm tác thay cho lời chúc mừng của con và các bạn cùng khoá. Thơ không hay, nhưng đây là tất cả tình cảm, niềm tin yêu, kính trọng và lòng biết ơn vô bờ bến của con và các bạn dành cho các Thầy Cô, kính chúc Thầy Cô luôn mạnh khỏe, tiếp tục dìu dắt được nhiều những thế hệ học sinh vùng cao tiến bộ và trưởng thành. Con rất nhớ và biết ơn các Thầy Cô!
THƯ GỬI MẸ VÙNG CAO
Lâu lắm rồi Mẹ nhỉ?
Chúng con chưa về thăm...
Nơi chẳng phải mình chôn nhau, cắt rốn
Mà đi xa chúng con nhớ nao lòng!
Mẹ bây giờ chắc vẫn như ngày xưa
Lo lắng, vui buồn cùng đàn con thơ dại?
Chúng con nhớ mỗi lần làm Mẹ khóc
Mẹ buồn nhiều...“Lũ học trò nhất quỷ nhì ma...”
Bao thu rồi xa Mẹ bôn ba
Lời Mẹ năm nào vẫn trong con nhắc nhở:
“Dù có khó khăn các con hãy cố
Vùng cao vẫncòn nghèo...”
Trên mỗi bước đường chúng con mãi mang theo
Tấm lòng Mẹ, niềm ước mong của Mẹ
Mỗi đứa mỗi phương dẫu ngọt bùi, được mất
Chúng con đã lớn khôn…
Con mong một ngày về thăm Mẹ thân yêu
Để được thấy mình ngày thơ dại
Nép vào lòng Mẹ như thủa nào thổn thức
Trút gánh ưu phiền cho con bước thêm xa...
Sơn Tây 12/11/2010
Mucoi_k54@yahoo.com