XUÂN VỀ
Nguyễn Thị Mai Thảo - A10 K57
Những tia nắng ấm áp lại về, chiếu soi qua từng kẽ lá nhỏ, xua tan đi cái giá lạnh của mùa đông. Lạc giữa không gian bao la, bất tận, ngập tràn một màu sáng rực. Xuân về gõ cửa nhịp sống mới, như một món quà vô giá mà tạo hóa ban tặng. Như có một sức sống mãnh liệt nào đó lan tỏa nơi đây. Xuân về muôn hoa đua nở, lộc non tràn đầy. Nhắm mắt lại và thử tưởng tượng: đôi chân nhỏ nhẹ nhàng lướt qua tấm thảm cỏ êm xanh, tận hưởng hương vị kì diệu của ngày mới giữa một cánh đồng bạt ngàn sắc hoa, chà! Thật tuyệt phải không nào?
Ô kìa! Trên cái khoảng không bất tận kia, từng đợt én nhỏ cứ thay nhau ùa về, dang rộng đôi cánh, chao nghiêng. Tiếng kêu thánh thót vang dội khắp một vùng trời. Én về, mang theo mùa xuân, niềm vui, hạnh phúc.
Cũng vào khoảng thời gian này, từng nụ đào mai bắt đầu ló mình ra khỏi lớp vỏ bọc sần sùi, vươn mình đón chào xuân mới. Đào hồng, mai vàng khoe sắc thắm, lung linh, rực rỡ trước thiên nhiên. Xuân về mà không có sự góp mặt của sắc đào mai, liệu có còn ý nghĩa?
Xuân sang bắc nhịp cuộc sống mới, tấp nập, rộn rã. Trên phố, người người, nhà nhà mua sắm chuẩn bị đón tết. Nhìn nét mặt hồ hởi, thích thú của đám trẻ, đủ thấy niềm vui đã giăng lối nơi đây.
Đâu đó hương thơm dịu nhẹ của lá dong, của đỗ xanh, thịt mỡ, của nếp cái hoa vàng. Có lẽ nào là mùi bánh chưng? Đúng rồi ! hương vị quen thuộc của chiếc bánh truyền thống, chiếc bánh đoàn viên. Không khí quây quần bên bếp lửa hồng cùng luộc bánh chưng khiến mỗi mùa xuân về thêm rộn rã và náo nức.
Hòa trong không khí hân hoan, lạc giữa cảnh sắc thơ mộng, huyền ảo của mùa xuân, đất nước như ngập tràn trong ánh xuân rực rõ muôn màu. Người người ra phố đón xuân, trẻ thơ khoe quần áo mới, nhận lì xì đỏ, khắp phố pháo hoa bừng sáng và câu hát quen thuộc lại vang lên: “Xuân xuân ơi xuân đã về…”.